Skip to content
Main Banner

Thơ mùa chay - Chudu Ofm

Administrator
2018-03-14 00:00 UTC+7 205

TRỞ VỀ BÊN CHÚA

chudu,ofm – suy gẫm Lc 13,3.5

 

Chúa ơi con đã bỏ Ngài,

Lang thang khắp chốn kiếm vài niềm vui.

Bỏ Ngài con mải rong chơi,

Lang thang khắp chốn biết nơi nào về.

Thành phố cho đến miền quê,

Con đi con đến con về con quên.

Chơi ngày rồi lại chơi đêm,

Không còn biết Chúa cạnh bên âm thầm.

Theo con từ những bước chân,

Giữ con thoát khỏi những lần ngã sa.

Thế mà con chẳng nhận ra,

Người đang đứng đó là Cha nhân từ.

Chúa thương Chúa đợi từng giờ,

Thấy con sa ngã vẫn chờ vẫn thương.

Bao lần con đã lầm đường,

Ngài đi bên cạnh chán chường lặng thinh.

Nhiều lần để Chúa đứng nhìn,

Nhìn con phạm tội mà kinh mà buồn.

Con đã để Chúa cô đơn,

Nhìn con vui thỏa mà không phàn nàn.

“Hối cải” hai chữ khuyên can,

Nếu không sám hối lầm than xác hồn.

Lời Chúa phân định rõ ràng,

Sao ta không tỏ không màng tơi nơi.

Vì ta cứ mải rong chơi,

Ta lo thỏa mãn sự đời vui chăng?

Hôm nay lời Chúa phán rằng,

Nếu không sám hối y (như) rằng chết thôi.

Trở về lòng vẫn bồi hồi,

Phạm bao nhiêu tội cả đời đền sao.

Chúa thương chấp tội ai nào,

Con xin sám hối hết bao tội tình.

Công – tội Chúa xử phân minh,

Hãy mau đến đáp ân tình Chúa thương.

Chúa thương Ngài mới ban ơn,

Cho ơn “hoán cải” tâm hồn thẳm sâu.

Nhờ bao người đã nguyện cầu,

Cho con trở lại gục đầu ăn năn.

Hôm nay con hết tối tăm,

Vì ơn giải thoát bao năm xa Ngài.

Con xin sám hối mỗi ngày,

Và xin làm chứng công khai tội mình.

Trong Ngài con được sạch tinh,

Trở về bên Chúa an bình hồn con.

 

 

CHỜ CON

chudu,ofm – suy gẫm Lc 15,11-32

 

Người ta chỉ nghĩ đến mình,

Con người trần thế lo tìm bản thân.

Có tiền như kẻ bất cần,

Hết tiền mới nhớ người thân để về.

***

Đàng xa một kẻ lê thê,

Không còn gì nữa trở về tay không.

Người cha ngày tháng chờ mong,

Thấy con ông chạy ra ôm hôn liền.

Ngày xưa chỉ muốn chia tiền,

Bây giờ trở lại mất quyền làm con.

Thế mà cha vẫn ôm hôn,

Yêu thương cha chỉ cần con trở về.

Mặc cho làng xóm cười chê,

Yêu thương cha giết đàn bê ăn mừng.

Cha trao áo mới nhẫn vàng,

Cha quên tất cả vì thương con mình.

***

Bỏ cha có cả người anh,

Em đi mình cậu tung hoành dọc ngang.

Việc nhà sắp xếp gọn gàng,

Nhưng chờ cha chết để chàng tiếm ngôi.

Té ra cũng chỉ cái tôi,

Em về tài sản (lại) chia đôi mất phần.

Thế nên không muốn lại gần,

Bừng bừng nổi giận trách lầm cả cha.

Người cha lần nữa tiến ra,

Trời này chỉ một người cha nhún nhường.

Nhún nhường cũng chỉ vì thương,

Mong con trở lại cha mừng cha yêu.

***

Cha yêu cha đợi sáng chiều,

Chờ con rũ bỏ thật nhiều cái tôi.

Cha yêu cha phí cả đời,

Chờ con trở lại làm người con yêu.

Cha yêu quên hết mọi điều,

Chờ con trở lại cho nhiều hơn xưa.

***

Thế mà,

Con như cậu thứ ngày xưa,

Ơn cha phung phí không chừa thói quen.

Thói quen chỉ nghĩ đến mình,

Mà quên đền đáp ân tình cha yêu.

Con như anh cả sáng chiều,

Bên cha vẫn chỉ một điều lợi danh.

Ơn cha chỉ muốn riêng mình,

Không chia-không sẻ phần mình cho ai.

***

Trở về phung phí ơn ngài,

Hai từ “phung phí” không sai chút nào.

Trở về như thế ôi chao!

Trở về như thế khi nào đền ơn?

***

Vẫn chờ cha vẫn chờ con,

Chờ con cha vẫn chờ con trở về.

 

 

LÀ AI TÔI DÁM

chudu,ofm – suy gẫm Ga 8,1-11

 

Là ai tôi dám nói rằng,

Người kia sẽ chết nhăn răng đáng đời.

Là ai tôi dám trả lời,

Tôi đây vô tội cả đời tinh trong.

Là ai tôi dám kể công,

Làm vô số việc mà không phàn nàn.

Là ai tôi dám càm ràm,

Trách cha trách mẹ sinh nhầm thời gian.

Là ai tôi dám luận bàn,

Đưa lên hạ xuống bàn cân một người.

Là ai tôi dám đánh rơi,

Khi tôi chưa biết cuộc đời người ta.

Là ai tôi dám tuôn ra,

Những lời xúc phạm như là người dưng.

Là ai tôi dám vui mừng,

Thấy người đói khổ mong từng hạt cơm.

Là ai tôi dám van lơn,

Khi mình lỡ bước trượt chân mỗi ngày.

Là ai tôi dám thử Thầy,

Người kia phạm tội xin Thầy xử cho.

Là ai tôi dám thờ ơ,

Khi nghe câu hỏi bất ngờ làm sao.

Ai mà không phạm tội nào,

Hãy cầm hòn đá ném vào người kia.

Im lặng nhanh bước ra về,

Người già lủi trước mặt quê quá chừng.

Là ai tôi lại không mừng,

Vì tôi đã sống họ dừng ném tôi.

Quay qua Thầy nói một lời,

Từ nay đừng phạm kẻo rồi khổ hơn.

Được sống là một hồng ân,

Được tha hết tội ngàn lần sướng vui.

***

Con là ai, Chúa là ai ?

Mà con dám ví với Ngài. Trời ơi!

Chúa thương tha hết tội rồi,

Từ nay con sống một đời khác xưa.

Là ai ? tôi chẳng là ai,

Là ai… chỉ ở bên .... Ngài là ai.

Chia sẻ