Skip to content
Main Banner
Ngôn ngữ

Chúa Đã Đi Con Đường Nào?

BTT OFMVN
2022-04-26 21:00 UTC+7 309

Trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng sẽ có và cũng đã đi qua những con đường trong cuộc đời mình, có người đi qua con đường trải nhựa đẹp mắt, có người đi qua những con đường đầy hoa thơm ngào ngạt hai bên đường, nhưng cũng có người hằng ngày phải đi trên con đường đầy sỏi đá, bùn sình, những con đường đầy “hố gà” và “hố voi”, chúng ta rồi sẽ có lúc không vui, không bằng lòng, chúng ta buồn và có lúc nóng giận vì con đường của chúng ta gặp nhiều trắc trở và khó khăn. Chúa Giêsu cũng đã từng đi qua những con đường đó. Tuy vậy, Ngài luôn chấp nhận và im lặng phó thác vào Chúa Cha để đi đến hết con đường Thập Giá của mình bởi Tình Yêu của Ngài dành cho Chúa Cha và cho nhân loại.

   Hôm nay là Chúa Nhật Lễ Lá, cả Giáo Hội long trọng tưởng niệm ngày Chúa vào thành Giêrusalem để hoàn tất Mầu Nhiệm Vượt qua của Ngài. Dân Do Thái khi xưa đã đón tiếp Chúa Giêsu vào thành bằng những lời ngợi khen, tung hô long trọng nhất: “Hoan hô con vua Đavid”, “Vạn tuế Đấng nhân danh Thiên Chúa mà đến”, họ trải áo choàng, lót lá cho Ngài đi qua, Chúa đã chấp nhận và đón nhận những lời tung hô đó của dân chúng, Ngài biết chuyện gì đang diễn ra. Giả sử, khi xưa Chúa Giêsu không cưỡi một chú lừa đơn sơ, là một động vật dễ thương, gần gũi với người Do Thái, mà chọn một chú ngựa là con vật dành cho những người giàu có lúc bấy giờ, giả sử Chúa không chọn đi vào Thành Thánh mà lại đi một con đường khác để tránh ồn ào, áp lực từ dân chúng, và tránh cây Thập Giá mà Ngài phải mang thì sẽ như thế nào? Chắc chắn, chúng ta sẽ thấy Ngài không yêu chúng ta, nhưng Ngài là một vị Vua thật sự của Tình Yêu và Công Chính chứ không chỉ đơn giản là một vị vua sử dụng quyền lực của mình để thể hiện vương quyền, Ngài càng không phải là một vị vua làm no bụng dân Do Thái mỗi ngày, không phải là một vị Vua của tiêu chuẩn thế gian, Chúa Giêsu là Vua của lòng yêu thương, của hi sinh, khiêm nhường, của từ bỏ và chấp nhận vâng lời Chúa Cha. Vì vậy, Chúa vào Thành Thánh Giêrusalem để thể hiện cho chúng ta thấy rõ Tình Yêu của Ngài dành cho chúng ta. Đó là con đường Chúa Giêsu đã chọn để đi. Ngày hôm nay chúng ta đã chọn con đường nào để đi vì Chúa?

  

 Trong Thánh Lễ hôm nay, chúng ta được lắng nghe về Cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu, Ngài đi vào Thành thì được đông đảo dân chúng tung hô và khen ngợi, nhưng con đường đi để chết vì yêu của Ngài càng ngày lại càng cô đơn, đường càng dài càng vắng bóng người bên cạnh. Giêsu càng cô đơn lẻ bước, bị người đời lên án, tìm cách hãm hại không ngừng, rồi càng đau đớn hơn khi ngay cả chính người thân bên cạnh cũng phản bội lại mình. Hôm nay, tôi thử đặt bản thân mình là Chúa Giêsu khi chuẩn bị bước vào con đường Thập Giá đầy chông gai và đau khổ, tôi đã rất sợ, rất rất sợ, tôi cảm nhận được nỗi buồn của Chúa, sự cô đơn của Ngài khi bước vào một Mầu Nhiệm có một không hai sắp xảy ra. Cái cảm giác biết trước “chén đắng” mình chuẩn bị phải uống trước sự hò hét, hoan nghênh và vô tâm về vị Vua Tình Yêu, có lẽ là cảm giác buồn vui xen lẫn mà Chúa Giêsu đã trải qua khi bước vào Thành Thánh. 

   Chúa Nhật Lễ Lá và Thứ Sáu Tuần Thánh là một tấm gương phản chiếu đời sống của người Do Thái khi xưa và cả chúng ta bây giờ. Người dân Do Thái khi xưa đã đón rước Chúa như một vị vua nhưng chỉ sáu ngày sau tức là Thứ Sáu Tuần Thánh họ đã lên án và chỉ trích Chúa Giêsu, họ đã vội vã hoan nghênh, vội vã kết án, và sự vội vã của họ đã khiến một người vô tội như Chúa Giêsu phải chịu oán oan, họ đã đóng đinh Chúa bằng sự mù quáng của mình, cho dù Chúa Giêsu chẳng mang bất cứ một tội lỗi nào cả. Chúng ta của ngày hôm nay cũng đã đóng đinh Chúa mỗi ngày bằng đời sống vội vã của chúng ta, hôm nay chúng ta yêu thương anh em chúng ta, nhưng ngày mai chỉ vì một hiểu lầm nhỏ, chỉ một xích mích nhỏ, chúng ta xét đoán nhau, rời xa nhau – thật sự chúng ta đã đóng đinh Chúa ở trong anh em của chúng ta. Hôm nay, chúng ta hiền hoà, nhân hậu với anh em, nhưng ngày mai chúng ta giận giữ, quát mắng anh em – chúng ta đã đóng đinh Chúa thêm một lần nữa. Hôm nay,chúng ta yêu mến và sốt sắng với ơn gọi thánh hiến của mình, nhưng ngày mai chúng ta tìm được một niềm vui mới ở thể xác, chúng ta từ chối lời mời gọi của Chúa – Chúng ta đã coi thường Chúa và lại đóng đinh Chúa thêm nhiều lần. Tôi và bạn, chúng ta cùng nhau tự hỏi đã tung hô Chúa bao nhiêu lần và đóng đinh Chúa bao nhiêu lần trong đời sống của chúng ta ?

  Ngày hôm nay, Chúa Giêsu đã mạnh mẽ bước chân vào con đường đau khổ vì Yêu, và nhờ lòng yêu mến Chúa Cha, Ngài đã dám vác trên vai cây Thập Giá mà Chúa Cha đã giao phó nơi Ngài, cho dù Ngài đã cô đơn, đau đớn và sợ hãi. Noi gương Chúa Giêsu, chúng ta hãy cầu xin cho được vững mạnh trong Đức Tin, Đức Cậy và Đức Mến và can đảm sống giống như Chúa Giêsu, dám đương đầu với những con đường khó khăn trong cuộc sống, can đảm vác trên vai cây Thập Giá mà Chúa trao gửi đến cho mỗi người chúng ta.

 

 

Nhà Tìm hiểu Phanxicô

Simon Lê Trường Huy

Chia sẻ