Skip to content
Main Banner
Thánh Têrêsa Hài Đồng (01/10) - Các Thiên Thần Hộ Thủ (02/10) - Tưởng niệm giờ Cha Thánh Phanxicô lâm chung (03/10) - Đại lễ Cha Thánh Phanxicô (04/10) - Đức Mẹ Mân Côi (06/10) - Thánh Têrêsa Giêsu (15/10) - Thánh Ignhatiô (17/10) - Thánh Luca (18/10) - Thánh Phêrô Ancăntara (PS) (19/10) - Thánh Gioan Capestranô (PS) (23/10) - Tinh thần Assisi (27/10) - Thánh Simon Giuđa (28/10) - Các Thánh Nam Nữ (01/11) - Cầu cho TÍN HỮU QUA ĐỜI (02/11)
Ngôn ngữ

THÁNH ANTÔN PADUA, Tiến sĩ Giáo Hội, “giám mục của tôi” đối với thánh Phanxicô

BTT OFMVN 00
2024-06-17 21:43 UTC+7 339
Chúng ta biết rất ít về thời thơ ấu của thánh Antôn. Tên khai sinh của ngài là Fernando, quê ở Lisbon (Bồ Đào Nha). Thân phụ của ngài là ông Martino de' Buglioni và thân mẫu là bà Maria Taveira. Theo một số sử liệu, ngài sinh năm 1195, nhưng đúng hơn, niên đại nên được xác định vào khoảng năm 1190, vì ngài được Truyền chức Thánh vào năm 1219 (hoặc 1220). Theo Đường hướng Học vấn và giáo luật thời đó, ngài không thể được truyền chức trước 30 tuổi.

Edited by Br. Silvano Bracci, OFM 

and Sr. Antonietta Pozzebon, FMSC. 

Editrice Velar, 2009, pp.22-29.

 

Chúng ta biết rất ít về thời thơ ấu của thánh Antôn. Tên khai sinh của ngài là Fernando, quê ở Lisbon (Bồ Đào Nha). Thân phụ của ngài là ông Martino de' Buglioni và thân mẫu là bà Maria Taveira. Theo một số sử liệu, ngài sinh năm 1195, nhưng đúng hơn, niên đại nên được xác định vào khoảng năm 1190, vì ngài được Truyền chức Thánh vào năm 1219 (hoặc 1220). Theo Đường hướng Học vấn và giáo luật thời đó, ngài không thể được truyền chức trước 30 tuổi. Chúng ta thậm chí không biết lý do tại sao ở tuổi 18, thánh Antôn quyết định gia nhập Hội Kinh sĩ của thánh Augustinô tại tu viện thánh Vincent Fuori, tức là bên ngoài thành phố quê hương của ngài. Hai năm sau, ngài chuyển đến tu viện Santa Cruz, là một tu viện lớn ở Coimbra, nơi thánh nhân có thể dấn thân hết mình cho việc trau dồi tri thức và thiêng liêng, nhờ vào những giáo sư có thế giá và một thư viện phong phú. Ngài dấn thân hết mình cho việc nghiên cứu khoa học nhân văn, thần học và Kinh Thánh: Kinh Thánh và các giáo phụ là hai chủ đề nền tảng trong tư tưởng của thánh nhân.

Bước ngoặt trong cuộc đời Fernando đến vào năm 1220, khi Fernando tiếp xúc với Dòng Phanxicô. Năm 1219, thánh Phanxicô tổ chức một chuyến thám hiểm truyền giáo đến Maroc, với mong muốn mang Tin Mừng đến Bắc Phi. Các anh em Berardo, Pietro, Ottone, Adiuto và Accursio cũng đi qua Coimbra: Don Fernando đã nghe nói về họ (chúng ta không biết liệu anh Antôn có gặp họ hay không nhưng anh ấy đã bị thu hút hởi tinh thần của họ). Chúng ta biết kết cục của các anh em ấy. Họ là “các vị tử đạo Dòng Phanxicô” . Khi thi thể bị phanh thây của họ được đưa đến nhà thờ Santa Cruz ở Coimbra, Don Fernando quyết định chuyển hướng từ Dòng Augustinô để gia nhập Dòng Phanxicô, với sự chấp thuận của bề trên Dòng Augustinô và anh Tỉnh Phục vụ của Tây Ban Nha: anh lấy tên là Antôn để vinh danh vị ẩn sĩ Ai Cập, chủ nhân của ẩn viện thánh Antôn thành Olivares, nơi các tu sĩ Dòng Phanxicô sinh sống. Anh Antôn sớm lên đường đi Maroc trong tư cách là một nhà truyền giáo, nhưng vì lý do sức khỏe (có lẽ là bệnh sốt rét), anh ấy phải ngay lập tức trở về lại. Trên hành trình trở về, một cơn bão đã cuốn tàu vào bờ biển Sicily (Ý); Tại đây, anh biết đến Tu nghị Chiếu do anh Phanxicô triệu tập vào mùa Xuân năm 1221 đang được tổ chức tại một tu viện của Dòng. Anh đã đến đó cùng các anh em của mình. Tại Assisi (Ý), anh Antôn đã được anh Graziano, Phục vụ của miền Romagna, đề nghị đến ẩn viện Montepaolo (Forlì) để ở cùng anh ấy với tư cách là một linh mục.

Nhưng Chúa không muốn Antôn sống ẩn dật. Nhân dịp lễ thụ phong linh mục được tổ chức tại Forlì năm 1222, anh được trao nhiệm vụ giảng huấn cho các ứng viên linh mục và tất cả những người có mặt, trước mặt Đức Giám mục Alberto. Kiến ​​thức Kinh Thánh và học thuyết thần học của anh giờ đây xoay quanh linh đạo Phan Sinh. Điều đó đã gây ngạc nhiên và ngưỡng mộ cho mọi người có mặt. Anh Antôn bắt đầu một cuộc sống mới với tư cách là một nhà giảng thuyết. Trên thực tế, một trong những người viết tiểu sử đầu tiên của anh nói rằng thánh Antôn “đã đi qua các thành phố và lâu đài, làng mạc và vùng nông thôn, gieo rắc hạt giống cuộc sống khắp nơi với sự dồi dào hào phóng và niềm đam mê nhiệt thành”.

Lời của anh dựa trên những nghiên cứu thần học và trên hết là dựa trên khoa học thánh. Bằng cách sống theo những gì anh nói, anh Antôn đã tỏa sáng trong Giáo Hội thời đó, thời mà việc bổ nhiệm các giám mục bị thao túng bởi những giáo dân có quyền lực; các mục tử và giáo sĩ thường không có sự chuẩn bị về mặt tinh thần và văn hóa; và sự thiếu hiểu biết về tôn giáo vẫn ngự trị trong lòng các tín hữu.

Anh Phanxicô đã gửi cho anh Antôn một bức thư ngắn và gọi anh Antôn là “giám mục của tôi”, thừa nhận sứ mệnh của anh là thầy dạy thần học, vốn thuộc về những người kế vị các tông đồ. Thực ra, ngoài việc rao giảng, anh Antôn còn nhận nhiệm vụ giảng dạy thần học ở Bologna (1223-24), ở Montpellier và Toulouse (1225) nước Pháp, và ở Padua (1229-31). Anh cũng là Tỉnh Phục vụ của Bắc Ý, vai trò mà anh xin từ nhiệm tại Tổng Tu nghị Assisi vào tháng 5 năm 1230. Trong số rất nhiều đặc sủng mà anh nhận được từ Chúa, anh được đặc biệt công nhận vì những phép lạ thực hiện để phục vụ bác ái đối với người nghèo, người bệnh và người bị bóc lột. Trong Các Bài giảng nổi tiếng của anh, không thiếu những lời chỉ trích chống lại những kẻ cho vay nặng lãi, chống lại sự dụ dỗ của cải. Anh nổi tiếng với câu chuyện về một người đàn ông giàu có, người không có trái tim trong lồng ngực mà để trái tim trong két sắt cùng với tiền của của mình, theo những gì Tin Mừng diễn tả: “Kho tàng của anh ở đâu thì trái tim anh cũng ở đó” (Mt 6:21).

Khi cảm thấy Chị Chết đang đến gần, anh Antôn mong muốn được đưa đến Padua nhưng đã không đến được. Anh qua đời tại nhà trung tâm bảo trợ xã hội Arcella, ở ngoại ô, vào chiều ngày 13 tháng 6 năm 1231, đang khi thì thầm trong ngây ngất: "Tôi nhìn thấy Thiên Chúa của tôi!".

Tiến trình phong thánh về cuộc đời và các phép lạ của anh Antôn ngay lập tức bắt đầu. Và, vào ngày 30 tháng 5 năm 1232, Đức Gregory IX đã phong thánh cho anh tại nhà thờ chính tòa Spoleto. Ngày 16 tháng 1 năm 1946, anh được Đức Piô XII tôn phong là Tiến sĩ Tin Mừng của Giáo hội hoàn vũ.

Như chúng tôi đã nói, chúng tôi muốn nói đến những kẻ cho vay nặng lãi độc ác. Họ như những chiếc gai gắn trên những con thú hoang. Lời Ngôn sứ nói với họ: “[Hãy nhìn xem:] Này đại dương bát ngát mênh mông, nơi muôn vàn sinh vật to lẫn nhỏ vẫy vùng, nơi tàu bè cỡi sóng và thủy quái tung tăng, là vật Chúa tạo thành để làm trò tiêu khiển.” (TV 103,25-26). Hãy chú ý đến những lời: Đại dương, tức là thế giới này, đầy cay đắng, rộng lớn cho của cải, rộng rãi cho lạc thú, bởi vì con đường dẫn đến cái chết thì rộng rãi và thênh thang (x. Mt 7,13). Nhưng chắc chắn không phải cho người nghèo của Chúa Kitô, những người vào qua cửa hẹp (x. Mt 7,13), nhưng cho những kẻ cho vay nặng lãi, những kẻ hiện đã nắm quyền kiểm soát toàn thế giới.

(Trích Bài giảng, Chúa Nhật Sexagesima(1), Debut, số 9)

Ghi chú:

(1)  Theo truyền thống Công giáo, ba Chúa Nhật trước mùa Chay thường được gọi là Chúa nhật Bảy mươi (Septuagesima), Sáu mươi (Sexagesima) và Năm mươi (Quinquagesima) – trước lễ Phục sinh khoảng 70 ngày, 60 ngày, và 50 ngày (Theo Catholicism.about.com)

 

 

 OFMVN/nguồn: https://ofm.org/en/saint-Antôn-of-padua.html

Chia sẻ