Skip to content
Main Banner
Ngôn ngữ

Bài giảng của Tổng Phục vụ nhân dịp lễ Xá giải Assisi

Administrator
2020-08-12 00:00 UTC+7 169

Như những thành viên của một “huynh đoàn hoàn vũ,” tất cả các thụ tạo chia sẻ cùng một phẩm giá và ơn gọi được Thiên Chúa trao ban 

“Ngợi khen Chúa, lạy Chúa tôi, với muôn loài thụ tạo, đặc biệt nhất ông anh Mặt Trời.., vì chị Trăng và muôn sao Chúa dựng trên nền trời... Ngợi khen Chúa, lạy Chúa tôi, vì anh Gió,...chị Nước,...anh Lửa,...vì chị chúng tôi là Mẹ Đất, Mẹ đỡ nâng, Mẹ dưỡng nuôi... Ngợi khen Chúa, lạy Chúa tôi, vì những người biết thứ tha nhân danh tình yêu Chúa, và cam chịu bệnh tật, ưu phiền.”

Năm hai nghìn hai mươi sẽ được ghi nhớ như một năm đầy đau thương và khổ ải cho toàn thế giới. Mọi cộng đồng nhân loại trên hành tinh Trái đất nhỏ bé này đều bị ảnh hưởng theo cách này hay cách khác bởi đại dịch SARS-CoV-2. Hiện tại, hơn 650.000 người trên thế giới đã chết, trong đó có 35.000 người ở Ý. Hơn 17 triệu người đã xét nghiệm dương tính với vi rút, nhưng các nhà khoa học nói với chúng ta rằng đây có lẽ chỉ là một phần nhỏ trong tổng số những người bị nhiễm. Đời sống xã hội, văn hóa, kinh tế và tinh thần của mọi người ở khắp mọi nơi - cuộc sống của chúng ta - đã bị gián đoạn cách sâu đậm. Nhiều người đã trải qua những xáo trộn tâm lý sâu sắc khiến một số không còn hy vọng và tự tử. Rắc rối hơn, chúng ta không biết con virus sẽ phát triển như thế nào. Điều này tạo ra sự bất an sâu rộng về tương lai.

Những hậu quả này đều quá thực tế đối với chúng ta, những người đang tụ tập ở đây hôm nay để cử hành Lễ Xá giải Assisi. Chúng ta mang khẩu trang; chúng ta duy trì khoảng cách xã hội với nhau; chúng ta bước đi trong nỗi sợ hãi kẻ thù vô hình; trong năm nay, có ít người hành hương hơn tụ tập trong không gian linh thiêng này để cử hành cuộc hành hương của chúng ta; lần này, cuộc “Diễu hành Phan sinh” hàng năm được coi như lần kỷ niệm 40 năm thành lập sẽ phải hoãn lại vào một thời điểm khác.

Virus Corona mới cũng đã mở tầm mắt của nhiều người hơn - và tôi hy vọng nó đã mở rộng tầm mắt của những người trong chúng ta đang tụ tập ở đây để cầu nguyện - trước những vết thương xã hội và sinh thái sâu, lâu đời, đang âm ỉ ngay dưới bề mặt ở hầu hết, nếu không nói là của tất cả các xã hội . Những vết thương này, biểu tượng của tội xã hội và thể chế nghiêm trọng, trong quá khứ gần đây đã ít được những người thuộc đa số hoặc tầng lớp ‘đặc quyền’chú ý . Đây không phải là trường hợp của những người được coi là ‘thiểu số’, những người đã trải qua những bệnh tật và các khổ cực xã hội nghiêm trọng hàng ngày trong phần lớn cuộc đời của họ. Điều này đã được chứng minh rõ ràng nhất qua vụ sát hại dã man George Floyd, một người đàn ông da đen vô tội ở Minneapolis, Minnesota, Hoa Kỳ đã bị cảnh sát trấn áp đến độ nghẹt thở. Bất chấp lời cầu xin lòng thương xót, cầu xin oxy của anh ấy - tám phút bốn mươi sáu giây, “Tôi không thể thở”, đã không có một lòng thương xót nào được thể hiện bởi những người được giao nhiệm vụ cứu sống.

Nhưng, hoàn cảnh bi đát của George Floyd, vụ sát hại anh, không chỉ giới hạn ở Hoa Kỳ. Đó là kinh nghiệm của rất nhiều người trên khắp thế giới - ở Anh, Pháp, Ý, Ấn Độ, Nam Phi, Brazil, chỉ kể tên một vài nơi - những người đã bị loại trừ một cách có hệ thống, bị đưa vào một cuộc sống nghèo khổ, những người “ không có thể thở” vì màu da của họ, vì tầng lớp xã hội, vì niềm tin tôn giáo hoặc xu hướng tình dục của họ. Kinh nghiệm về các đau khổ và hoạn nạn mà Thánh Phanxicô nói đến không phải là môt điều gì đó chỉ trải qua ở mức độ cá nhân. Cái nhìn sâu sắc của ngài, tiếng kêu cầu thương xót, tha thứ và hòa giải của ngài cũng có một chiều kích xã hội mà nếu được chấp nhận và tuân theo, sẽ tạo ra trong mỗi chúng ta một sự hoán cải sâu sắc. Sự hoán cải này sẽ tạo ra những hoa trái của một đời sống đích thực, công bình và tràn đầy niềm vui của những môn đệ và của những người cùng truyền giáo với Chúa Kitô, với Mẹ Maria và với Thánh Phanxicô.

Trận đại dịch Coronavirus mới cho phép chúng ta xem xét một điều gì đó khác đang gây rắc rối sâu sắc, thứ đang tạo ra đau khổ và hoạn nạn ngày càng lớn cho đại đa số cư dân trên thế giới. Tôi đang nói đến sự phân chia kinh tế xã hội sâu sắc đang gia tăng. Những người kiểm soát các lực lượng sản xuất và phân phối kinh tế - các tập đoàn đa quốc gia (Apple, Amazon, Facebook và Google) - đang trở nên giàu hơn ở mức báo động, ngay cả trong những thời điểm bất an của đại dịch, trong khi người nghèo, những người bị loại trừ, người da màu đang trở nên nghèo hơn, bị gạt ra ngoài lề xã hội, bị đẩy đến bờ vực của sự sống còn ở mức báo động. Chính họ là những người phải đối mặt với những rủi ro lớn nhất và gánh chịu hậu quả tồi tệ nhất của đại dịch bởi vì họ không có gì để dự phòng, không có nguồn lực dự trữ, không có tài sản xã hội đáng kể để sử dụng. Đồng thời, chúng ta cũng đang chứng kiến ​​cuộc khủng hoảng môi trường ngày càng sâu sắc, sự tàn phá không ngừng đối với môi trường tự nhiên - rừng mưa; đại dương, biển và sông; bầu không khí cung cấp oxy cho phổi của chúng ta; sự tan chảy của hai " Cực Bắc Nam " và sự gia tăng đáng báo động của mực nước biển, do đó, buộc phần lớn người nghèo phải rời bỏ nhà cửa và trở thành "những người tị nạn môi trường". Tất cả những bất bình đẳng xã hội mang tính hủy hoại và sự lạm dụng tự nhiên này tạo ra những điều kiện thuận lợi trong đó những mầm bệnh chết người trước đây được lưu giữ trong môi trường tự nhiên được bảo vệ có thể tạo ra bước nhảy vọt từ động vật sang cộng đồng con người, mang lại nguy hiểm và đau khổ không lường trước được. Đại dịch SARS-CoV-2 đã cho phép chúng ta, có lẽ lần đầu tiên trong đời, nhận ra bản chất liên kết sâu sắc của mọi sinh vật, và sự cần thiết phải ăn năn và thay đổi cuộc sống của chúng ta.

Thưa các anh chị em, lời kêu gọi ăn năn, hoán cải, mở mang lòng trí, con tim, và cuộc sống của chúng ta theo một cách sống mới trên hành tinh này là điều cấp bách hơn bất kỳ thời điểm nào khác trong lịch sử nhân loại. Sự hoán cải đòi hỏi chúng ta phải nghe “Cả tiếng kêu của trái đất và tiếng kêu của Người Nghèo” (xem Đức Giáo hoàng Phanxicô, Laudato Si ’, đoạn 49). Đây chẳng phải là điều mà Phanxicô Átxidi nhắm đến khi ngài cầu nguyện rằng tất cả mọi người, -và tôi có thể thêm,- tất cả vũ trụ được tạo dựng, có thể được nhận vào thiên đường, có thể đi đến trải nghiệm về điều mà Thánh Matthêu gọi là “Con đường hạnh phúc của sự sống, ”(Mt. 5: 1-11) được định nghĩa bằng cách sống trong mối quan hệ công bình và đúng đắn với nhau và với mọi tạo vật sao?

Hôm nay, chúng ta đến nơi thánh thiêng của Porziuncula, một nơi cầu nguyện, gặp gỡ, một nơi của sự tha thứ, của lòng thương xót và tình yêu. Thiên Chúa đã đưa chúng ta đến đây để chúng ta có thể tham gia trọn vẹn hơn vào vở kịch thần linh về hành động cứu chuộc giải thoát khỏi tội lỗi của Chúa Giêsu và về sức mạnh hòa giải của thập tự giá mời gọi chúng ta tìm kiếm con đường trở về với Thiên Chúa, hướng về nhau, về chính mình và hướng tới tạo dựng. Chúng ta đến với tư cách là anh chị em, mang trong mình trái tim, khối óc và cơ thể của chúng ta mọi sinh vật sống, để tất cả có thể tham gia vào quyền năng giải phóng của tình yêu hòa giải của Thiên Chúa. Như Thánh Phao-lô nói với chúng ta: “Chúng ta biết rằng cho đến bây giờ, muôn loài thụ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở. Không phải muôn loài mà thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng; chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta.” (Rm 8, 22-23). Hành động của việc tiếp nhận, của tiến trình cứu chuộc này, không gì khác hơn là sự hòa giải trọn vẹn mọi sự trong Chúa Giêsu Kitô, đạt được qua cái chết của Chúa Giêsu trên thập tự giá (Côlôsê 1:20). Chính tại đây, nơi mà chứng ngôn của Thánh Phaolô và của Thánh Phanxicô gặp nhau, mà một con đường mới để trải nghiệm những hậu quả ân sủng của một cuộc sống hòa giải được cung cấp cho chúng ta. 

Trong Bài ca Các Thụ tạo của mình, Phanxicô cung cấp cho chúng ta một bản đồ con đường để đạt được cuộc sống Hạnh phúc, ‘Địa đàng’ được hồi phục. Trong Bài ca, Phanxicô tôn vinh sự hiện diện yêu thương của Thiên Chúa trong tất cả tạo thành. Ngài nhìn vào thiên nhiên để được hướng dẫn về cách chúng ta tạo mô hình mối quan hệ của chúng ta với Chúa, với nhau và với thế giới tự nhiên. Ngài nhận ra trong tạo thành - Anh Mặt Trời, Anh Mặt Trăng và tất cả các yếu tố khác - lời kêu gọi chúng ta sống hoàn toàn phụ thuộc vào Đấng Tạo Hóa. Ngài mời gọi chúng ta mở rộng lòng để hiểu biết danh tính đích thực của chúng ta là thành viên của một 'huynh đoàn vũ trụ', trong đó tất cả các thụ tạo đều có chung phẩm giá và ơn gọi do Thiên Chúa ban cho ngay từ lúc tạo dựng (xem C. Vaiani, Storia e teologia dell 'esperienza Spirituale di Francesco di Assisi, Milano, 2013, trang 378). Huynh đệ đoàn duy nhất này, ngôi nhà chung này, đã được Thiên Chúa tạo dựng và ban cho ơn gọi yêu thương, phục vụ và tôn vinh Đấng Tạo Hóa bằng cách yêu thương, phục vụ và tôn kính lẫn nhau. Con người và thế giới thụ tạo có ơn gọi và nghĩa vụ hỗ trợ và hoàn thiện lẫn nhau, không phải cạnh tranh và tiêu diệt lẫn nhau. Chúng ta cùng chịu trách nhiệm với nhau và vì nhau, đặc biệt là đối với người nghèo và những người bị loại trừ. Chúng ta cùng chịu trách nhiệm về sự sống của môi trường tự nhiên, thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng giới hạn thích hợp của thiên nhiên, không đẩy hành tinh đến bờ vực thảm họa sinh thái. “Hỡi tất cả những kẻ khao khát Ta, nào hãy đến, hãy ăn cho no thỏa hoa trái của Ta. Vì nhớ đến Ta thì ngọt ngào hơn mật và được Ta làm gia sản thì ngọt ngào hơn tảng mật ong.” (Hc 24: 19-20). Những lời an ủi này đem lại cho chúng ta niềm hy vọng rằng Thiên Chúa sẽ luôn nhân từ, sẽ luôn chào đón chúng ta trở lại, cho dù chúng ta có đi lạc xa đến đâu trong cuộc đời, và cho dù cộng đồng nhân loại của chúng ta đã lạc xa cách thực hành yêu thương, quan tâm, công lý và lòng thương xót đối với mỗi một con người và đối với thế giới tự nhiên, ngôi nhà chung của chúng ta.

Thưa anh chị em, Thiên Chúa đang kêu mời chúng ta, qua việc kỷ niệm trọng đại Lễ Xá giải Assisi, từ bỏ tất cả những gì dẫn đến cái chết, tất cả những gì đã cướp đi lòng thương xót, sự tha thứ, bình an và niềm vui của Thiên Chúa. Chúng ta được mời gọi  sống như những đứa con yêu dấu của một Thiên Chúa yêu thương, nhằm hưởng tự do, hưởng tình yêu, hưởng Thiên Chúa. Không có chỗ cho sự sợ hãi, không có chỗ cho sự loại trừ, không có chỗ cho sự thờ ơ hoặc không hành động. Trong thiên đường của Thiên Chúa, tất cả đều được chào đón, tất cả đều được tha thứ và được yêu thương. Xin Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giêsu, ôm ấp và an ủi chúng ta khi chúng ta cùng nhau cam kết canh tân sống trong tình bạn đích thực với Thiên Chúa, với nhau và với mẹ đất, ngôi nhà chung của chúng ta.

Nguồn: https://ofm.org/blog/as-members-of-a-cosmic-fraternity-all-creatures-share-the-same-dignity-and-vocation-given-by-god-homily-of-the-minister-general-for-the-feast-of-the-pardon-of-assisi/

Chia sẻ