Skip to content
Main Banner

Lá thư của anh Tổng Phục vụ cho ngày Thế giới vì người nghèo lần thứ nhất

Administrator
2017-11-18 00:00 UTC+7 92

Anh em thân mến,

Xin Chúa ban bình an của Ngài cho anh em!

Trước lễ Chúa Kitô Vua Vũ trụ, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã thiết lập ngày Chủ Nhật tới, 19 tháng Mười Một, là Ngày Thế Giới vì Người Nghèo lần thứ nhất. Ngày này là kết quả của Năm Lòng Chúa Thương Xót mà chúng ta đã sống suốt năm 2016, là thừa nhận sự tương phản giữa những lời nói trống rỗng vẫn tồn tại trong cuộc sống chúng ta với những sự kiện cụ thể mà chúng ta phải đối mặt.

Là những anh em Phan Sinh, chúng ta được mời gọi đi theo kinh nghiệm của người anh Phanxicô Assisi của chúng ta: “Khi còn sống trong tội lỗi, mỗi lần trông thấy người phung, tôi lấy làm cay đắng lắm. Nhưng chính Chúa đã dẫn tôi đến với họ và tôi đã tỏ lòng thương xót họ” (DC 1-2). Như câu chuyện Người Nghèo (Poverello) sau đây gợi ra một cuộc gặp gỡ thực sự với những người nghèo khổ của thời đại chúng ta, việc chia sẻ trong Ngày này là chúng ta chia sẻ một phần cách sống của các huynh đệ đoàn chúng ta.

Truyền thống phúc âm hóa Phan Sinh của chúng ta cho thấy rằng chúng ta hiện diện và sống giữa người nghèo có những nền tảng thần học. Nó phản ảnh tương quan của chúng ta với Thiên Chúa. Những lời của môn đệ được Chúa thương mến đã lý giải điều này, “Chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật” (1 Ga 3,18). Chúng ta được ban sự sống và ý nghĩa cho đời sống đặc sủng của chúng ta.

Qua lá thư này, tôi mong ước anh em sống và cử hành Ngày Thế Giới vì Người Nghèo do Đức Giáo hoàng Phanxicô thiết lập, trong các huynh đệ đoàn của chúng ta, trong các dịch vụ mục vụ và xã hội đa dạng do các anh em toàn Dòng đang thực hiện.

Ngoài những đề nghị cụ thể của Đức Giáo Hoàng, tôi xin anh em xem lại các dự án trợ giúp xã hội mà chúng ta thấy nhiều trong các bài báo cáo của Dòng. Đây là một cơ hội để chúng ta nhận thức đâu là người nghèo, ai là những anh chị em được hưởng đặc ân của chúng ta, họ không chỉ được đối xử như những người nhận sự trợ giúp của chúng ta mà chúng ta còn có trách nhiệm trong đời sống riêng của họ. Chúng ta hãy cam kết một lần nữa để giúp họ tạo dựng tương lai của chính họ, để lại phía sau sự nghèo khổ mà họ phải gánh chịu là thứ sản phẩm được sinh ra từ những hệ thống bất công. Nó thúc đẩy một nền văn hóa bị lãng quên và hoang phí, và quên đi sự hiện hữu của con người.

Chúng ta hãy lấy dịp này để tự hỏi bản thân chúng ta, là “người nghèo và hèn mọn”: Chúng ta đang ở đâu? “chúng ta sống như là “người nghèo và hèn mọn” cách thẳng thắn, cụ thể và trung thực thế nào giữa những người nghèo hầu đảm bảo rằng tất cả các Đơn vị và huynh đệ đoàn địa phương có thể trở thành những cộng đoàn hiện diện và liên đới “với” và “trong” việc phục vụ người nghèo” (KVCK TTN 2015, NQ8).

Cuối cùng, tôi khuyến khích anh em hãy sống đời sống của Giáo Hội do Đức Giáo Hoàng Phanxicô đề nghị, nghĩa là trở thành Giáo Hội truyền giáo ra đi đến các vùng ngoại biên, và góp phần vào công cuộc phúc âm hóa mới bằng việc đáp lại những thách đố của thời đại hôm nay.

Nguyện xin Chúa Thánh Thần tiếp tục hướng dẫn Hội Dòng của chúng ta và dẫn dắt chúng ta trên con đường công lý, hòa bình và công ích.

 

Tu sĩ. Michael A. Perry, OFM

Tổng Phục vụ và Tôi tớ

Prot. 107914

Ban Truyền Thông Ofmvn dịch (letter-minister-general-first-world-day-poor)

Chia sẻ