Suy niệm của anh Massimo - Tháng 05/2025
Trong năm thánh này, khi chúng ta đang tiếp tục cuộc hành trình của mình như những "người hành hương của hy vọng", tôi lần lại một số bước đi của mình thông qua các cuộc gặp gỡ diễn ra trong thời gian qua.
Trước hết là chuyến viếng thăm của tôi đến Zadar (Croatia) vào dịp sau lễ Phục sinh. Đó là một khoảnh khắc quan trọng đối với tôi. Tỉnh Dòng thánh Jerome cổ xưa, giờ đây là một Hạt Dòng trực thuộc, đang mở ra với cả những lo lắng và lòng can đảm để hướng đến một tương lai mới. Tôi có thể cảm nhận được cách các anh em, ngay cả trong sự khiêm nhường về số lượng và nguồn lực, đang nhìn nhận giai đoạn thử thách này không phải như một thất bại, nhưng như một cơ hội để khám phá lại những điều cốt yếu trong đặc sủng của chúng ta. Chứng tá của anh em ở Croatia nhắc nhở chúng ta rằng trở thành "người hèn mọn" cũng có nghĩa là biết cách chào đón những thay đổi với sự vững vàng, nhận ra những thay đổi ấy không phải là một trở ngại, mà là một khả năng đổi mới. Tôi cũng đã cảm nhận điều đó khi đến với các anh em Phan Sinh ở Verona, miền Bắc nước Ý, nơi chúng tôi cùng trao đổi và tìm kiếm những cách thế để bước đi cách thong dong hơn trong sứ mạng truyền giáo.
Tiếp đến là cuộc gặp gỡ đặc biệt của tôi với gần một ngàn người trẻ tại Taormina, nước Ý. Tôi mời gọi các bạn trẻ sống trong hy vọng, hướng tới tương lai với đôi chân vững vàng trên mảnh đất của họ, với tất cả sự phong phú và thách đố tại địa phương mình. Tôi thấy trong đôi mắt của những người trẻ ấy khả năng mơ ước mà không trốn tránh thực tế, hướng tới tương lai mà không quên nguồn gốc. Tại một vùng đất như Sicilia, nơi mang nhiều mâu thuẫn nhưng cũng chất chứa tiềm năng to lớn, những người trẻ này là dấu chỉ cụ thể của niềm hy vọng không làm thất vọng.
Trong cuộc gặp gỡ quốc tế của các anh em tu sĩ trong Dòng tại Porziuncola, tất cả chúng tôi đều cùng nhau hít thở vẻ đẹp của ơn gọi Phan Sinh, vượt ra ngoài sự phân biệt giữa anh em tu sĩ và anh em linh mục để nắm lấy một mô hình hiệp nhất giữa khác biệt. Các anh em tu sĩ và các anh em linh mục chia sẻ cùng một sứ mệnh, đó là truyền giáo bằng lời nói, bằng việc làm, bằng hành động và bằng sự hiện diện khiêm nhường. Vào thời điểm mà sự khác biệt thường có nguy cơ trở thành chia rẽ, chúng ta cùng khám phá lại cách thức vun trồng sự hiệp nhất trong sự đa dạng giữa chúng ta.
Khi lắng nghe chia sẻ của các Tổng Cố vấn, các Tỉnh Phục vụ và Hạt Phục vụ mới trong cuộc họp vào tháng 5 vừa qua, tôi đã cố gắng tìm ra sợi chỉ đỏ của hy vọng đến từ những khó khăn của cá nhân cũng như huynh đệ đoàn. Tôi nhận thấy rằng trong bối cảnh khủng hoảng, khi chúng ta đang thực hiện tiến trình thay đổi, điều kiện thiết yếu là không được từ bỏ hy vọng, nhưng cần cam kết đồng hành, hiệp nhất với nhau.
Việc bầu chọn "Đức Giáo hoàng" Lêô XIV đã khiến chúng ta cảm nhận được sự hiện diện trung tín của Chúa Phục sinh giữa Dân Người. Chúng ta lắng nghe lời loan báo về hòa bình và hy vọng, trong tính liên tục của đức tin.
Với những suy tư này, tôi một lần nữa nhận ra tiềm năng của gia đình chúng ta trên con đường cùng đi với Giáo Hội. Tiềm năng ấy không nằm ở các công trình hay trong cơ cấu tổ chức, mà nằm ở khả năng cùng nhau bước đi như những người hành hương, hỗ trợ nhau khi khó khăn, chia sẻ niềm vui với nhau và nhìn vào thời đại một cách sâu sắc, không sợ hãi, không quên dõi theo chân trời của Vương quốc Thiên Chúa vẫn luôn rộng mở cho chúng ta.
OFMVN/Nguồn ofm.org (31/05/2025)